Gác hết lại những bộn bề công việc cùng gia đình. Anh dành cho nàng những chuyến du lịch ngắn ngày. Nàng òa vỡ trong niềm hạnh phúc, reo vui như một đứa trẻ được nhận quà.
Là Sài Gòn trôi trong những nụ cười, ký ức, và những con đường rong ruổi mang hai màu bất chợt nắng mưa.
Là Đà Lạt với bạt ngàn cao nguyên, quanh co lưng chừng dốc, đan tay nhau nghe hơi sương phủ mờ kỷ niệm.
Là những cuộc điện thoại đến từ phía không nàng.
Là những khoảnh khắc bối rối khi anh mở máy, nghe phía ấy cùng những câu hỏi, ở đâu, làm gì, mấy giờ về...
Là nàng. Nghe tim mình xước nhói. Nghe hồn mình nửa quen thuộc, nửa lạ xa...
Chuyến đi nào rồi cũng phải trở về.
Chỉ là cả anh, và nàng.
Cùng trở về hai hướng không nhau...