Đêm giao thừa.
Giữa thơm trầm khói hương, nàng với con tản bộ ra đầu ngõ. Năm nay không có pháo hoa, chỉ lắc rắc vài hạt mưa xuân vương nhẹ trên tóc. Nàng nghe lành lạnh một nỗi niềm.

Nhà bốn người, ông bà với hai mẹ con nàng. Xông nhà với mừng tuổi, cho đi nhận lại những câu chúc đầu năm. Con nàng líu lo, bố mẹ vui cười. Cành đào phai dịu dàng nơi phòng khách như nhắc nàng một nỗi nhớ xa xôi.
Đêm dài đến miên man...
Mùng 1.
Quẩn quanh dọn dẹp với nấu nướng. Nàng vẫn yêu cái không khí gia đình này, ấm áp như thể ngàn năm nàng thiếu. Con nàng cũng dậy từ sớm, lăng xăng mở hộp xúc xích lắc rồi ăn với vẻ ngon lành. Bố bật nhạc Trịnh, du dương mà nghe lay lắt một góc hồn. Mẹ mặc chiếc áo dài màu hoa tím, ra vào gọi điện và nhận điện chúc mừng năm mới. Con ngõ nhỏ im ắng.
Trời vương nắng nhẹ. Nàng với tay, đón vài giọt nắng ùa về, neo giữ cho mình một chút bình yên...
Mùng 2.
Nhà xôn xao cười nói.
Hai gia đình nhà hai đứa em gái nàng về. Chúng rộn rã. Nàng lại tất bật chuẩn bị đồ ăn rồi lau dọn. Xong hết mọi việc thì cũng đã quá trưa. Mấy đứa cháu và đứa con nàng nghịch ngợm hét váng nhà.
Nghe tiếng dì Hai lùng bùng trong nhà tắm: "Mùng mấy anh T lên đấy hả chị?" Nàng mỉm cười, anh hẹn nàng mùng 3...
Dì Út thì vừa cho con ăn vừa bảo: "Về nhà mình vẫn thích nhất, có bác Trang rồi, chả phải làm gì, chỉ ăn thôi cũng mệt"
Mẹ cười: "Mùng 1 Tết cha, mùng 2 Tết mẹ, đi đâu thì đi, làm gì thì làm, vợ chồng con cái cứ mùng 2 hàng năm quây quần nhà ngoại thế này mới đúng Tết..."
Nàng đang rửa bát nơi góc bếp. Chợt nghe lòng mình đau nhói.
Giờ này, anh cũng đang có mùng 2 của riêng mình...